Tuesday, February 14, 2012
Friday, February 10, 2012
Ngủ ngoan nhé, yêu thương
"Bất hạnh một tí, nhưng cuối cùng vẫn happy ending mà, nhỉ? Vẫn có 1 người luôn âm thầm dõi theo, thế là nhất rồi còn gì, còn hơn là không có ai như mình. Cái gì cũng vất vả, khó đạt được 1 tí mới giữ được lâu, nếu không chúng ta sẽ không quý trọng nó.
Nhất là tình yêu.
Vậy nên mình tin vào số phận, tin vào định mệnh, nhưng ko tin vào tình yêu sét đánh.
Dở hơi lắm.
Mặc dù không phải là ko có. Khối người chết vì love at the first sight, but it is not me
Tớ vẫn đang đi tìm định mệnh của đời tớ. Tìm, đến khi nào tớ đủ tự tin nói rằng: “You’re my destiny”
Will you wait for me?"
Đó là những lời con bạn thân nói với mình trong tiếng nấc, khi mà nó đã làm hết sức để giúp người nó yêu thương suốt 3 năm đến được với người mà cậu ấy yêu thương. Nó cười thật tươi khi nhìn cậu ấy nắm lấy tay cô bạn kia, rồi quay lại phía mình, và khóc.
"Cậu đã can đảm mỉm cười suốt nửa năm qua, bây giờ thì cậu có quyền khóc!"
"Một ngày nào đó, sẽ có người yêu thương cậu nhiều như cậu đã yêu thương cậu ấy!"
Couple story - Valentine
Từ: Cô nàng Song Tử lãng mạn, đa tình và sâu sắc nhất
Đến: Chàng Song Ngư với gương mặt lạnh băng và nụ cười rạng rỡ
Vì mai này, ta sẽ gặp nhau
Mùa Xuân Mùa Hạ Mùa Thu Mùa Đông
Yêu cậu trọn vẹn
Hãy kiên nhẫn đợi tớ
Vì mỗi buổi sáng tớ luôn mong có cậu để mỉm cười
Vì mỗi buổi chiều tớ đã luôn nghĩ rằng sẽ cùng cậu để ôm thật chặt
Vì buổi tối tớ không nguôi mong sớm ở bên cậu để cùng nhau hát những giai điệu mà cậu yêu thích
Vì mỗi ngày chúng ta sẽ luôn yêu nhau
Thursday, February 2, 2012
The song on the sidewalk
"I remember tears streaming down your face
When I said I'll never let you go..."
Giọng hát của Nguyên cất lên ngay giữa vỉa hè nghìn nghịt người của Trường Trung học. Safe & Sound cứ như một giai điệu kéo cô gái nhỏ đang đứng trước mặt cậu quay trở về từ một vùng tối của quá khứ mà cô không muốn thoát ra. Là người duy nhất sống sót trong vụ tai nạn mà cả gia đình đều ra đi, San vẫn đến trường, vẫn tiếp thu kiến thức, nhưng cuộc sống với cô đã chết rồi. Ngay cả Nguyên, cậu bạn mà San yêu thương suốt 9 năm, yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, cô cũng xem như người xa lạ. Nguyên không hề biết đến thứ tình cảm lớn đến thế tồn tại trong San, nhưng 9 năm quen biết nhau không hề ngắn. San lướt qua cậu trên vỉa hè. Những nụ cười và ánh mắt ngời sáng cô vẫn dành cho cậu vụt biến mất.
- Không còn ai bên cạnh tớ... những người tớ yêu thương... chẳng còn ai cả... - Sau những cơn đau dài không có điểm cuối, khóc nghĩa là cô vẫn thiết tha với cuộc sống này.
- Không, cậu vẫn còn!
Đó là bạn bè, thời cấp 3, cổng trường đại học, cả một tương lai phía trước!!! Trong khoảnh khắc đó, San có cảm giác như giọng nói của Nguyên đang vang lên trong tâm trí mình. Cô nói khẽ:
- Tớ có thể nghĩ rằng tớ còn có cậu không?
"Cuộc sống giữ em lại vì nó vẫn còn rất nhiều điều kì diệu giành cho em. Đi qua ngày mưa và em sẽ thấy bầu trời ánh cầu vồng. Một trong những điều kì diệu đó, chính là anh."
Subscribe to:
Posts (Atom)