Những giây phút trang trọng của buổi lễ trưởng thành có lẽ là một trong những khoảnh khắc mà anh không bao giờ quên được. Anh lớn lên mang theo sự kì vọng như trời bể của cha mẹ. Điều đó em biết mà, và bản thân em cũng rất kì vọng về anh. Khoảng thời gian ôn thi đại học đã cho em hiểu rõ về con người và phần nào đó tính cách của anh, không ngừng tiến lên phía trước. Anh hiểu rõ tương lai mình muốn gì, và đang làm hết sức mình để vươn đến chạm vào nó.
Anh đã ở rất gần nó rồi đấy, anh có thấy không? Chỉ một chút nữa thôi, anh ạ! Thời khắc ấy cũng là lúc anh tạm biệt tuổi thiếu niên, anh đã trưởng thành, và sống trách nhiệm với ước mơ, với tương lai, thế là đủ!
Lễ trưởng thành của anh diễn ra tại ngôi trường mà anh đã gắn bó suốt 3 năm, nên hẳn là nó phải đặc
biệt lắm. Em đã cố đặt đồng hồ để có thể thức dậy thật sớm, chẳng để làm
gì cả, nhưng em có thể tưởng tượng ra anh đang chuẩn bị đến trường,
chỉnh lại chiếc cà vạt màu xanh, rồi mặc áo khoác, ngồi lên con Nouvo.
Khi anh đến trường, bạn bè anh cười tươi như thế nào, anh sẽ đùa giỡn
cùng họ ra sao, em đều tưởng tượng ra được hết đấy! Anh à, thời niên
thiếu đẹp như mơ này xin anh hãy giữ lấy nó, hãy luôn nhớ đến nó như một
phần kí ức tươi đẹp nhất tuổi thơ, để sau này trên con đường dài
dằng dặc phía trước, chúng sẽ nâng đỡ anh đi về nơi có ánh sáng của
thành công, có điều kì diệu của cuộc sống. Anh hãy luôn nhớ rằng, em cũng là một phần trong thời niên thiếu của anh.
Cố gắng lên, anh nhé! Vì gia đình, vì bản thân, vì... tương lai của chúng ta, và vì chúng ta là một.
No comments:
Post a Comment