Tuesday, January 3, 2012

November Rain

When I look into your eyes
I can see a love restrained
But darlin' when I hold you
Don't you know I feel the same

'Cause nothin' lasts forever
And we both know hearts can change
And it's hard to hold a candle
In the cold November rain...

If we could take the time to lay it on the line
I could rest my head
Just knowin' that you were mine
All mine
So if you want to love me
then darlin' don't refrain
Or I'll just end up walkin'
In the cold November rain


 

Sunday, January 1, 2012

Cold...

Này, cậu bảo tớ phải làm như thế nào đây? Ánh mắt cậu lạnh băng khác hẳn ngày hôm đó, cậu thậm chí ko buồn chớp mắt khi tớ lướt ngang qua. Nhưng lúc tớ bước qua rồi, lúc ấy cậu mới nhìn theo! Cậu nhìn theo tớ mà ko buồn để ý tấm gương khổng lồ phía trước có thể tố cáo ánh mắt vụng trộm của cậu ư? Cậu chỉ biết làm ra vẻ lạnh nhạt như thế thôi...

Cậu lúc nào cũng vậy...

Đôi khi, rất nhiều người, trước vẻ mặt tươi cười ngời sáng của cậu, đã chủ quan tin rằng mọi chuyện thật sự diễn ra theo chiều hướng suôn sẻ, rằng họ đã hoàn toàn có thể xây dựng một mối quan hệ tốt đẹp, với cậu - một người tưởng chừng rất rất khó gần...

Để rồi ngay sau đó, họ nhận ra cậu không hề nghĩ như họ...

Có những người ưa thích vẻ lạnh nhạt phớt đời đó, nhưng thể hiện được hay không lại là chuyện khác... Cố tỏ ra mình lạnh nhạt là điều khó khăn không gì so sánh nổi với mỗi con người, mà dù sớm hay muộn, sẽ có ai đó nhận ra...

Cậu không thế... cậu cố tỏ ra mình lạnh, càng lạnh bao nhiêu... thì người khác lại càng tin bấy nhiêu...

Cậu có biết sau mỗi nụ cười xinh đẹp ấy, gương mặt cậu đáng sợ đến mức nào không?

Đến mức chẳng ai dám nhìn thẳng vào cậu nữa...

Cậu làm thế để làm gì... hả Nguyên?

Gương mặt và sức học của cậu không bao giờ khiến cậu thiếu bạn. Chúng là những điểm mạnh không thể bàn cãi giúp cậu đứng vững trong trường trung học.

Nhưng chỉ vậy thôi thì không đủ...

Đến một lúc nào đó, tớ tin cậu sẽ nhận ra, chỉ được nhiều bạn bè mến mộ không thôi thì không bao giờ là đủ...