Saturday, June 30, 2012

[My Feeling Diary] - Be fearless

Trong tình yêu can đảm liệu có phải là điều tốt?

Can đảm nói ra một lời tỏ tình dù có thể không được đáp lại, can đảm theo đuổi những người mà không ai dám theo đuổi vì "vượt quá tầm tay", can đảm níu giữ người mình yêu thương dù sau đó chẳng có vòng tay nào dang ra cho em lao đến. Vâng, em đã làm tất cả những điều ấy, và kết quả của chúng ra sao, em chưa bao giờ cảm thấy hối hận.

Món quà của lòng can đảm trong tình yêu chính là những giây phút mà tim em đập với những nhịp đập khiến cả một đời em không thể nào quên, và cảm giác hạnh phúc khi em đã cho đi yêu thương đủ nhiều mà không cần đáp lại. Can đảm lên, để em không phải cảm thấy tiếc nuối vì có điều gì đó mà em chưa thực hiện được trong đời. Trong tình yêu càng cần lòng can đảm, để những ước mơ yêu thương được hóa thành hiện thực.

"Em chưa có giấc mơ nào trở thành sự thật
Cho đến ngày em gặp anh."



Thursday, June 28, 2012

[My Feeling Diary] - I can't understand what they think!

Họ chẳng hiểu gì về anh, họ chẳng hiểu gì về tôi, và nếu họ không hiểu, những gì họ nói với tôi đều vô nghĩa!

Tại sao những người tôi cho là hiểu chuyện và có ý thức rõ rệt về một thời đại mà hình thức không còn là điều quá quan trọng nữa lại có thể nói với tôi rằng tôi đang chọn nhầm một chàng trai "ngoại hình zero"... Không phải tôi đã nói thẳng với họ rồi sao, muốn phán xét người khác thì hãy chắc chắn rằng mình hoàn hảo đi đã. Cho tôi xem các cậu tốt đẹp đến đâu, nếu các cậu không thể chứng minh nổi các cậu giỏi hơn anh, tốt hơn anh thì tốt nhất là im đi! Những người bạn của tôi, các bạn thật sự không hề hiểu một chút gì về anh cả!

Đến đây thì đủ lắm rồi, tôi không muốn nghe thêm một ý kiến nào về việc phán xét ngoại hình chàng trai mà tôi chọn. Nếu các cậu góp ý về tính cách, về con người anh, tôi sẵn sàng lắng nghe không điều kiện, vì bao giờ người ngoài cuộc cũng đứng trên góc độ khách quan hơn. Nhưng nếu là ngoại hình thì, xin lỗi, tôi không tiếp nhận thêm được nữa!

Các cậu nói rằng chỉ muốn tốt cho tôi...

Những thằng con trai vẻ ngoài lộng lẫy các cậu quen biết có giúp tôi cảm thấy hạnh phúc không? Ngược lại, từ rất lâu rồi, tôi biết chúng chỉ toàn những thằng không có não. Những thằng con trai mới lớn ngông cuồng và chỉ biết sống cho hôm nay, trong tay chúng cầm chắc cái vé đi du học và cuộc sống no đủ nơi xứ người bằng tiền bạc của cha mẹ! Hạng công tử đẹp mã đó bây giờ đầy ngoài đường, nhìn đến mòn mắt. Các cậu đều là những cô gái giỏi giang thông minh, tại sao vẫn suy nghĩ nông cạn như thế!

Tôi sẽ không kể lể về người con trai tôi chọn, tôi chỉ cần biết rằng nếu các cậu không hiểu và nhất quyết không muốn hiểu tại sao tôi yêu thương một chàng trai mà theo các cậu là "ngoại hình zero", thì xin hãy quay đi và im lặng.

Tôi yêu nụ cười của anh, và mỗi khi anh cười, đối với tôi, anh là đẹp nhất. Từ nụ cười đó, tôi yêu anh. Con người và tính cách của anh là quá đủ đối với tôi. Hãy cứ bắt bẻ đi, hãy cứ châm chọc đi, những người bạn ngốc nghếch của tôi ạ!







Tuesday, June 26, 2012

[My Feeling Diary] - It will rain

Ngày hôm nay, em chợt nghĩ, nếu có một lúc nào đó, anh xa rời cuộc sống của em... Em sẽ làm sao?

Sẽ thất vọng lắm đúng không? Sẽ suy sụp đến mức có thể chết đi một lúc trong tâm hồn được đấy! Bạn bè em ai cũng bảo em rằng: "Hãy cứ yêu đi nhé!". Nhưng yêu nhiều quá, đến một lúc... sẽ đau hơn lúc yêu gấp nhiều lần. Một hy vọng về một tình yêu được đáp lại với em xa mịt mù như đi trên con đường mãi mãi không bao giờ thấy điểm dừng chân. Nhưng em chưa bao giờ cảm thấy như vậy với bất kì một ai khác em đã từng yêu thương. Em chưa bao giờ suy nghĩ nghiêm túc về việc nếu họ biến mất thì sẽ như thế nào. Chỉ đến khi em gặp anh... 'Hãy cứ yêu đi" trở thành một điều mà giờ đây em đã phải cân nhắc, phải suy nghĩ trên cái nhìn, bằng cảm xúc của những người trẻ đang lớn. Em muốn biết liệu rằng mình còn có thể yêu vô tư không lo lắng như những ngày trước nữa???

"Anh... đến bao giờ thì chúng ta... chia tay nhau nhỉ? Em muốn ở bên anh mãi mãi... nhưng có được không?"

Và rồi khi em nghe thấy giai điệu ấy, trong một buổi chiều đầy mưa như thế này, em chợt khóc, và chợt nhận ra em không cần phải lo lắng gì nữa. Bởi lẽ nếu em không yêu anh nhiều đến mức có thể giữ anh ở lại bên em, thì em thật sự có lỗi với chính cảm xúc và trái tim của mình. Chúng đã bắt em yêu anh không do dự, và ngay cả khi anh, vì bất kì lí do, mà biến mất khỏi cuộc sống của em, xin anh hãy tin rằng... em sẽ không bao giờ cho phép em hết yêu anh. Và vì em yêu anh, em sẽ tìm gặp anh sớm thôi, chắc chắn đấy!

"Cause there'll be no sunlight
If I lose you, baby
There'll be no clear skies
If I lose you, baby
Just like the clouds,
My eyes will do the same if you walk away
Everyday, it will rain, rain, rain.."

Và cũng trong ngày hôm nay, em chợt nghĩ, nếu có một lúc nào đó, anh xa rời cuộc sống của em... Em sẽ can đảm, sẽ không thất vọng, không suy sụp. Vì em tin những lúc anh rời xa em, là lúc anh cần em nhất trong cuộc đời.

Em sẽ vẫn cứ yêu anh, yêu anh không do dự. 



Monday, June 25, 2012

[My Feeling Diary] - The battle started

"Anh sẽ off facebook 2 tuần, rồi sau đó... hy vọng anh làm bài đủ tốt để có thể nói với em."

Anh đang lao thẳng đến nó, và anh đã không hề do dự hay quay đầu nhìn lại. Anh gạt hết tất cả mọi thứ sang bên, và dồn hết sức cho trận chiến quan trọng này. 2 tuần không nói chuyện cùng anh, đối với em dài như 2 tháng ấy, nhưng trận chiến này không phải của riêng anh, em cần phải nghĩ cho anh nhiều hơn là cho em. Em không cố chấp đòi anh phải nhắn tin cùng em thêm một giây phút nào dù thật sự trong lòng, ngàn vạn lần em muốn làm điều đó.

"Anh ngủ đi! Trễ lắm rồi! Đừng để cái quầng đỏ xinh đẹp ấy trên mắt anh nữa!"

Khi em muốn ai đó làm ngược lại mong ước cháy bỏng của em, thì em biết em đã thật sự yêu người đó, rất nhiều đấy, anh biết không?

Trận chiến đã bắt đầu rồi.


Sunday, June 24, 2012

[My Feeling Diary] - Hair???...

"Anh không quen để tóc ngắn đâu."

Em yêu câu nói này, vì em rất yêu cái đầu nấm của anh. Có phải là một lời nguyền không khi em đã từng chia sẻ với bạn em rằng em thích con trai tóc dài? Anh sẽ trở về, về ngôi trường cấp 3 thân yêu của chúng ta nhiều lần nữa, và em chỉ ước một điều, em muốn nhìn thấy mái tóc ấy vẹn nguyên.


Khi Gió đùa nghịch trên tóc anh, em không thể ngăn được mong muốn sẽ chạm tay lên chúng.

"But you're just so cool, run your hand through your hair
Absent mindedly, making me want you..."




Saturday, June 23, 2012

[My Feeling Diary] - Growing up

Những giây phút trang trọng của buổi lễ trưởng thành có lẽ là một trong những khoảnh khắc mà anh không bao giờ quên được. Anh lớn lên mang theo sự kì vọng như trời bể của cha mẹ. Điều đó em biết mà, và bản thân em cũng rất kì vọng về anh. Khoảng thời gian ôn thi đại học đã cho em hiểu rõ về con người và phần nào đó tính cách của anh, không ngừng tiến lên phía trước. Anh hiểu rõ tương lai mình muốn gì, và đang làm hết sức mình để vươn đến chạm vào nó.

Anh đã ở rất gần nó rồi đấy, anh có thấy không? Chỉ một chút nữa thôi, anh ạ! Thời khắc ấy cũng là lúc anh tạm biệt tuổi thiếu niên, anh đã trưởng thành, và sống trách nhiệm với ước mơ, với tương lai, thế là đủ!

Lễ trưởng thành của anh diễn ra tại ngôi trường mà anh đã gắn bó suốt 3 năm, nên hẳn là nó phải đặc biệt lắm. Em đã cố đặt đồng hồ để có thể thức dậy thật sớm, chẳng để làm gì cả, nhưng em có thể tưởng tượng ra anh đang chuẩn bị đến trường, chỉnh lại chiếc cà vạt màu xanh, rồi mặc áo khoác, ngồi lên con Nouvo. Khi anh đến trường, bạn bè anh cười tươi như thế nào, anh sẽ đùa giỡn cùng họ ra sao, em đều tưởng tượng ra được hết đấy! Anh à, thời niên thiếu đẹp như mơ này xin anh hãy giữ lấy nó, hãy luôn nhớ đến nó như một phần kí ức tươi đẹp nhất tuổi thơ, để sau này trên con đường dài dằng dặc phía trước, chúng sẽ nâng đỡ anh đi về nơi có ánh sáng của thành công, có điều kì diệu của cuộc sống. Anh hãy luôn nhớ rằng, em cũng là một phần trong thời niên thiếu của anh.

Cố gắng lên, anh nhé! Vì gia đình, vì bản thân, vì... tương lai của chúng ta, và vì chúng ta là một.



Friday, June 22, 2012

[My Feeling Diary] - Love at the first sight

Ai cũng bảo: "Đừng nên tin vào tình yêu sét đánh, rồi một ngày nào đó, nó sẽ vụt biến đi, chỉ như một cơn say nắng thôi." Nhưng anh ạ, em lại nghĩ khác họ, và em không tin vào điều ấy một chút nào!

"Khi viết ra thuyết tương đối, hẳn Albert Einstein cũng không ngờ rằng, học thuyết vĩ đại của mình lại thất bại trong tình yêu. Với tình yêu, không có một định luật, bổ đề hay chân lý nào cả. Tình yêu cho phép con người mở ra những chân trời và cảm xúc không giới hạn."

Vậy thì có gì để ngần ngại khi mình yêu mến một ai đó? Ấn tượng đầu tiên chẳng phải là một trong không nhiều những điều quan trọng để ta có cảm tình với người khác hay sao? Thời gian với lý trí sẽ cho em cơ hội để suy xét mọi điều, nhưng khước từ khoảnh khắc con tim mình rung động lại là điều chẳng dễ chịu chút nào. Điều đơn nhất chính là làm theo những gì con tim em mách bảo.

Có thể đó không hẳn là tình yêu, cũng có thể... em sẽ bước qua câu chuyện này như bước qua một cơn say nắng. Nhưng cái cảm giác yêu mến một ai đó đã thật tuyệt. Nên em sẽ không ngần ngại, không suy xét. Vì đôi khi em sẽ không có cơ hội lần thứ hai với vài việc trong đời. Và nhất là với tình yêu, thứ tình cảm chúng ta không thể đo đếm bằng thời gian, mà chỉ được tính bắng cảm xúc và những gì mà trái tim cảm nhận được.

Yêu từ cái nhìn đầu tiên, đó có thể sẽ là một điều tuyệt vời, một phép màu diễn ra trong cuộc sống. Ngày 9 tháng 4 năm 2012, cái khoảnh khắc đầu tiên em nhìn anh và thấy anh mỉm cười, đó đã trở thành một trong những khoảnh khác kì diệu nhất thời niên thiếu mà em mãi mãi không bao giờ quên được.

Và khi ấy, em nghĩ rằng em đã yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên.





Thursday, June 21, 2012

[My Feeling Diary] - Words of love

"Không ai muốn nói chuyện với anh. Không ai thích anh. Không ai yêu anh. Tên của em chính là Không ai."

Em yêu quầng mắt đỏ của anh trong những ngày anh ôn thi Đại học, vì chúng khiến em yêu anh hơn. Anh đang cố gắng. Xin anh đừng bỏ cuộc, em lúc nào cũng ở bên anh.

Đôi khi những lời tạm biệt chóng vánh của anh làm em hụt hẫng, nhưng em biết đó là vì anh đang làm hết sức mình để không gục ngã trước ngưỡng cửa Vũ Môn. Và em trân trọng điều đó, trân trọng một tương lai mà anh đang hướng đến, trân trọng những gì mà anh đã nói với em trong suốt khoảng thời gian căng thẳng này. Anh đừng đánh mất sự tập trung của mình. Em luôn muốn chờ đợi những tin nhắn của anh, vì em mong những phút giây trò chuyện kì diệu như thế này sẽ không bao giờ kết thúc, nhưng vẫn còn nhiều thứ khác quan trọng hơn thế. Anh à, Trường Đại học Y Dược đang chờ anh, và em cũng đang chờ anh. Hãy vươn tay chạm đến nó thật chắc chắn, thật vững vàng, và sau đó, anh hãy đến bên cạnh em, anh nhé.

Em sẽ thăm anh sớm thôi.




Wednesday, June 20, 2012

[My Feeling Diary] - Your memories

Những tấm ảnh của anh là khoảnh khắc mà khi nhìn vào chúng thật gần, em có thể tưởng tượng ra em đang thật sự hiện hữu trong không gian ấy, và bất giác thốt lên rằng "Hàng trăm hàng triệu tháng năm nữa, em sẽ luôn luôn ở bên anh."

Anh lơ đãng trên ban công trường học đầy gió trong chiếc áo khoác mà em yêu, đôi mắt anh chăm chú vào màn hình laptop; anh mỉm cười rạng rỡ bên gia đình trước ánh đèn lung linh trong không gian huyền ảo của Tết cổ truyền dân tộc; anh vùi đầu vào sách vở để chuẩn bị cho kì thi Đại Học phía trước, cùng với ước mơ bước chân vào trường Y Dược luôn cháy bỏng bên mình... là những khoảnh khắc mà em luôn trân quý. Từng giây phút vui vẻ trong cuộc đời anh, dù đơn giản và mang nét mộc đến khó tìm, nhưng lại trở nên vô cùng đẹp đẽ khi em nhìn chúng với một nụ cười và trái tim nao nức.

"Khi anh cảm thấy cô đơn và mệt mỏi, hãy nhìn vào khoảng trống giữa các ngón tay mình và nhớ rằng những ngón tay em sẽ luôn vừa vặn ở đấy!". Những khoảnh khắc anh cảm thấy tồi tệ nhất trong cuộc đời, nếu anh để cho em được yêu thương anh, đó sẽ là điều khiến em hạnh phúc nhất.

Em mơ về khoảng thời gian sau này của anh và em, chúng ta hãy cùng nhau chia sẻ mọi khoảnh khắc trong cuộc đời này. Em lúc nào cũng yêu anh, Gió ♥





Tuesday, June 19, 2012

[My Feeling Diary] - Today I miss you

Em thích cái cách anh hỏi em rằng: "Tại sao em ăn nhiều thế mà vẫn ốm?", để rồi em có thể tự hào trả lời anh "Ừ đấy! Anh có thể dẫn em đi ăn thoải mái nhé! ♥"

"Định mệnh có tồn tại thật sự giữa hai chúng ta? Em ước được gặp anh lần nữa, dù không thể ngăn được những nỗi buồn nhưng em hứa sẽ luôn bên anh."

Bạn em bảo rằng đến nước này rồi, không còn cách chi liên lạc được thì chỉ biết chờ đợi duyên số. Trái Đất tròn lắm, nên đi một vòng rồi sẽ gặp lại nhau. Đã qua rồi những ngày tháng em khóc nức nở trong phòng tắm vì nhớ anh, vì nỗi tuyệt vọng phải làm thế nào khi em bước ra khỏi cổng trường trong cái ngày cuối cùng mà anh còn ở đó, và biết còn bao giờ được gặp lại nữa không... Khoảnh khắc này là em không chờ đợi, duyên số có thể đến, cũng có thể không, nhưng nếu không bước đi, em sẽ không bao giờ biết phải tìm nó như thế nào! Cảm xúc không điều khiển được, nên dù có suy sụp, dù có thất vọng nhiều thật nhiều, thì em cũng biết chúng chỉ là thoáng qua, và sẽ nhanh chóng biến thành động lực thật mạnh mẽ, để em bước vào cuộc hành trình đi tìm Gió...

"Tình yêu đâu thể cắt nghĩa được, cảm xúc cũng chẳng dễ lý giải, nên đừng hỏi vì sao em nghĩ về anh nhiều đến vậy, cả lý trí và trái tim em đều không thể trả lời"

Cứ như một phép màu khi mà anh tìm ra facebook em. Hàng trăm tin nhắn là hàng trăm khoảnh khắc em mỉm cười rạng rỡ. Anh khiến em yêu anh không do dự, khiến em viết như hút hồn để hoàn thành một câu chuyện ngắn dành cho anh. Giống như một lời tỏ tình, nó khiến anh đi tìm em, kể cả khi chúng ta có thể không bao giờ gặp lại nhau nữa, thì em hiều rằng điều kì diệu sẽ đến với những ai biết tin tưởng và kiên nhẫn kiếm tìm. Điều kì diệu đó chính là anh. Tên anh là Gió, và em ngàn lần thiết tha cảm ơn cuộc sống vì khiến cho em được nhìn thấy anh, được yêu thương anh và một lần nữa được nhìn thấy anh đang đến...

"Cỏ là em. Em là cỏ. Nếu anh là gió, lúc nào em cũng được hôn anh."