Wednesday, September 26, 2012

We're playing a game... from the sky

Hôm nay cậu đứng ngay phía sau. Chỉ có điếu, tớ đã không đủ can đảm để quay lại.

Đền khi nào thì cả hai chúng ta mới dừng trò chơi này lại nhỉ? Cái trò chơi từ trên trời rơi xuống ấy. Không ai bảo ai, chỉ âm thầm để ý đến nhau, những cái liềc mắt nhanh như chớp, những ánh nhìn hờ hững tưởng như chẳng buồn quan tâm.

Cây bút chì của tớ rơi xuống dưới bàn cậu, còn cậu thì ngồi yên, bất động... Giờ học kềt thúc, cậu bước ra sân trường không một lần nhìn lại. Ánh nhìn thẳng hoàn hảo phía trước, đôi mắt lạnh như băng hàn nhiệt đới. Cậu chấp nhập đi hai lần chiếu dài sân trường, không vì một lí do gì đặc biệt, chỉ đền khi tớ bước ra khỏi cổng, cậu mới quay về nhà để xe. Tớ vờ như không quan tâm đền tất cả những điếu đó, dù trong lòng đôi khi lửa đốt.

Đền bao giờ thì trò chơi này kềt thúc?

...

Chỉ khi cậu bước đền trước mặt tớ và nói rằng: "Trò chơi này... chúng ta đã thắng!"

Không ai thua cả! Thứ duy nhất phải chịu thua trong trò chơi trời cho này... là lòng kiêu hãnh quá lớn của chúng ta.

Vì nghe theo lý trí mà đi ngược lại lời trái tim mách bảo, tội này có chềt cũng không rửa sạch.




No comments:

Post a Comment